
“Tôi ngồi đây, nhưng linh hồn 3
đứa con và hàng trăm nạn nhân khác đang lảng vảng trên đầu. Tôi cảm thấy
rất ân hận với việc mình đã làm”, ông Mai Giảng Vũ, người từng tham gia
rải chất độc da cam, nói trong tiếng nấc nghẹn.
Trung
tuần tháng 5, khán phòng của Ủy ban TƯ Mặt trận Tổ quốc Việt Nam như
lặng đi trước những lời trần tình của một người lính từng tham gia rải
chất độc hóa học xuống Việt Nam. Những tâm sự của ông trước khi lên
đường sang Paris (Pháp) tham dự Tòa án Lương tâm Nhân dân Quốc tế ủng hộ
Nạn nhân chất độc da cam/dioxin đã khiến không ít người chứng kiến phải
xúc động. Ông là nhân chứng sống cáo buộc việc rải chất độc hóa học
xuống Việt Nam.
Sinh năm 1937 ở quận 11, TP HCM. 31 tuổi ông tham gia quân đội Việt Nam
Cộng hòa với chức vụ chuyên viên kỹ thuật cơ khí trực thăng binh chủng
không quân, phi đoàn 221, sư đoàn 3, không quân Biên Hòa. Chỉ sau một
tháng gia nhập quân đội, ông được trang bị vũ khí đi theo một đại úy cố
vấn Hoa Kỳ yểm trợ cho 3 lính đeo bình xịt thuốc khai quang qua sông
phun xuống khu rậm rạp ở Bến Lức (Long An).
Liên tiếp 3 năm sau đó, ông nhiều lần bị
ép đi theo những chuyến bay chở hóa chất và đẩy những thùng đựng hóa
chất khai quang xuống Lộc Ninh, Phước Long, Snoul (Camphuchia), Tây bắc
Thiệu Ngôn (Tây Ninh) gần ngã 3 Creck (Camphuchia), huyện Quế Sơn, huyện
Tiên Phước (Quảng Nam – Đà Nẵng) và Mộ Đức (Tú Nghĩa, Quảng Ngãi).
Nói về hành động tham gia rải chất độc hóa học của mình, người lính nay
đã ở tuổi 72 cho biết, lúc bấy giờ, ngồi trên máy bay qua các cánh rừng
thấy có các thùng đề chất khai hoang, in hình đầu lâu cảnh báo nguy
hiểm, ông cũng không nghĩ nó lại có tác hại ghê độc như vậy.
Sau khi bị hư mắt trái, đầu năm 1974, ông xuất ngũ về sống cuộc đời dân
sự. Trong thời gian ở quân ngũ, vợ ông sinh 3 con trai vào các năm
1970, 1973 và 1975. Ban đầu khi mới sinh, cả 3 đứa con ông đều khỏe
mạnh. Tuy nhiên khi lên 9 tuổi chúng bắt đầu teo cơ và đến 19 tuổi thì
đều nằm liệt giường rồi lần lượt qua đời ở tuổi 23.
“Ba đứa con trai của tôi đều đã mất. Lúc mới sinh, các cháu đều khỏe
mạnh. Bao nhiêu năm chúng nó ốm đau lay lắt, vợ chồng tôi đã dồn hết
tình cảm để chăm sóc chúng, nhưng…”, không nói nổi hết câu, lời kể của
người lính già nghẹn lại.
Ông Vũ kể, trong lúc các con lần lượt bị bạo bệnh và qua đời, đi khám
bệnh trạm y tế quận 11 cho biết ông chỉ bị viêm mũi, họng. Sau đó, ông
được bệnh viện Bình Dân (TPHCM) giải phẫu bướu tiền liệt tuyến nhưng sức
khỏe mỗi ngày một yếu. Ông cũng mập mờ hiểu rằng, mình đã bị nhiễm thứ
chất độc ghê rợn do chính ông tham gia rải xuống chiến trường Việt Nam.
“Tôi đã phải trả giá cho những hành động của mình, nhưng đau đớn hơn,
hàng triệu gia đình Việt Nam vô tội cũng đang phải chịu đựng những mất
mát to lớn như gia đình tôi. Tôi mong bạn bè trên thế giới cùng ủng hộ
chúng tôi – những nạn nhân chất độc da cam/dioxin – vì cuộc chiến cho
công lý. Tôi cũng mong linh hồn các nạn nhân đã mất vì chất độc da
cam/dioxin, trong đó có linh hồn các con tôi, ủng hộ chúng tôi”, người
lính già nói trong dòng lệ tuôn dài trên khuôn mặt chai sạn.
Cùng sang Pháp dự phiên tòa công luận ủng hộ Nạn nhân chất độc da cam
Việt Nam với ông Vũ lần này, còn có ông Hồ Ngọc Chu, ở Quảng Ngãi và anh
Phạm Thế Minh ở Hải Phòng, những nạn nhân của chất độc hóa học trong
chiến tranh Việt Nam. Đây sẽ là những nhân chứng sống để buộc tội các
công ty hóa chất Mỹ.
Xuân Tùng – www.vnexpress.net